Tổng tài lạnh lùng cường bạo ! Hợp đồng người yêu (Truyện full) - Chương 25- Website đọc truyện online miễn phí mãi mãi - tamlinh247. doc truyen. Nhưng nghe vậy cô ta đã biết lỗi thì có phần yếu lòng. Cô hướng mắt lên nhìn hắn long lanh nói: "Lục Phong , hay để cô ta vào đi"
Không ngờ, ngày hôm sau, trấn trên đã lan truyền ồn ào huyên náo —— Chu Hồng Hồng bị cường bạo. Mọi người đều tìm hiểu người cường bạo là ai, đoán đi đoán lại, liền đoán đến trên đầu Trình Hạo. Vì thế các bà còn đến an ủi Chu Hồng Hồng, khuyên cô không cần luẩn quẩn trong lòng, Trình lão thái gia nhất định sẽ cho cô một câu trả lời hợp lý.
Truyện lấy bối cảnh trước khi trọng sinh, A La là một tiểu cô nương ngây ngô lại hồn nhiên. Sau khi trọng sinh, A La có bề ngoài khả ái, nội tâm lại âm u. Đối với bản tính của nàng như cô ngốc biết yêu, mọi người đều nhường nhịn.
Tổng tài lạnh lùng cường bạo ! Hợp đồng người yêu (Truyện full) - Chương 11- Website đọc truyện online miễn phí mãi mãi - tamlinh247 Về đến nơi vừa bước vào phòng cô bị hắn ép vào tường hôn , quá bất ngờ cô chưa kịp phòng ngự . Hắn hôn nhẹ môi cô , lúc không
Cô không hề yêu hắn . Người cô yêu lại không yêu cô. Đến với hắn cũng bắt đầu từ lợi dụng . Đến khi hắn tỏ tình với cô mọi chuyện không còn như dự tính ban đầu . Liệu cô và hắn sẽ có kết quả như thế nào ??? Hành trình theo đuổi vợ yêu của tổng tài lạnh lùng . Truyện này do mộng Linh cho phép
Tổng tài lạnh lùng cường bạo ! Hợp đồng người yêu (Truyện full) - Chương 19- Website đọc truyện online miễn phí mãi mãi - tamlinh247. Cô nghe theo để hắn lao giúp cả hai im lặng không nói gì . Không khí có chút ngại ngùng căn phòng dường như chỉ nghe tiếng điều hòa và
Bên ngoài và bên trong Tiểu Hồng Lâu Thượng Hải. Kẻ cầm đầu Triệu Phú Cường xuất thân là một thợ may, để có chỗ đứng ở Thượng Hải, trong suốt 19 năm hắn đã khống chế kinh doanh thân xác hàng chục phụ nữ.
F13Kr. Thread starter Viet Writer Start date 19/12/2021 Tags .tiểu thuyết Advertisement Add bookmark Ảnh bìa Tác giả mộng Linh Thể loại Ngôn tình Tình trạng Đang viết Nguồn NovelToon Lượt đọc 21,422 Cập nhật 21/03/2022 Cô không hề yêu hắn . Người cô yêu lại không yêu cô. Đến với hắn cũng bắt đầu từ lợi dụng . Đến khi hắn tỏ tình với cô mọi chuyện không còn như dự tính ban đầu . Liệu cô và hắn sẽ có kết quả như thế nào ??? Hành trình theo đuổi vợ yêu của tổng tài lạnh lùng . Advertisement Last edited 29/01/2022 Bình luận facebook Bạn đã đọc chưa Sắt Sắt Khuynh Tường Vy Trắng Mèo mù mắt đen Han Na Mạc Lộ Khiết Trang chủ Truyện Truyện Ngôn Tình Ngôn Tình Sủng
Giới thiệu Gặp mặt lần đầu tiên hắn đã biết trái tim mình thuộc về ngày sau đó, hắn luôn tìm cách tiếp cận cô, làm mọi cách để cô trở thành của hắn, cướp cô khỏi tay người đàn ông mà cô yêu thương cường bạo nhưng lại yêu thương cô. Tuy nhiên điều đó không thể làm vơi đi nỗi đau của ngày nào cũng về nhà từ rất sớm, triền miên ôm ấp lại bao che hết mực nhưng cô chưa từng động cho đến một ngày, cô lấy một khoảng tiền lớn của hắn đi mua khu nghĩ dưỡng qua đêm cùng tình nhân... Chương đầu Chương 1 Doãn Ninh Chương mới nhất Chương 32 Vẫn là anh đau p1 Danh sách chương Bình luận Có thể bạn sẽ thích 1 tháng trước Không Làm Thế Thân 8,661 4 Chương 72 1 tháng trước Marguerite Ngày Xuân 1,158 3 Chương 8 Bạn học Hứa 1 tháng trước Hứa Với Em Một Đời Bình An 1,175 3 Chương 7 Kết thúc 1 tháng trước Tạo Tác Thời Quang 2,073 4 Chương 23 Kinh Triệu Doãn 1 tháng trước Nhiều Năm Trôi Đi 1,489 3 Chương 14 “Bạn gái con là Hạ Kinh Niên.” 1 tháng trước Chăm Chỉ Học Tập, Ngày Ngày Yêu Đương 4,061 4 Chương 56 “Thư tình” 1 tháng trước Chân Tình Người Một Đời Không Quên 5,003 3 Chương 48 Giang Thiếu Hào Phóng 1 tháng trước Người Định Hình Tâm Lý 1,499 3 Chương 56 Kết thúc 1 tháng trước [Mau xuyên] Luận 1001 Cách Chết Của Nữ Phụ 2,869 3 Chương 76 1 tháng trước Chiết Yêu 1,959 3 Chương 63 Phiên ngoại Phượng Thành 1 tháng trước Bạc Vụ 4,366 5 Chương 104-105-106 1 tháng trước Cưa Vợ, Cưa Chồng 1,747 3 Chương 51
Nam Diêu một thân bầy nhầy chất dịch nằm dưới thân tên Quốc, nó giờ đây vẫn còn sướng. Mặt mày phởn ra, nó vuốt ve lồng ngực rắn chắc của Quốc rồi kiều mị nói. "Anh tuyệt quá, em chưa có cảm giác này bao giờ." Quốc cười khẽ, bàn tay hắn mân mê cặp mông cao vút của Nam Diêu. Hắn biết là cô đã có chồng rồi, cái cảm giác ngủ với vợ thằng khác thật tuyệt, đã vậy còn là con dâu của nhà họ Hạ danh tiếng. "Nếu em thích, lúc nào anh cũng có thể khiến em vui sướng như hôm nay." Nói xong Quốc lật ngược người Nam Diêu đang nằm ngửa kia lại, trực tiếp từ phía sau đi vào. Điện thoại trong túi xách của Nam Diêu liên tục vang lên, nhưng bây giờ dục vọng đã chiếm lĩnh toàn bộ trí óc và nhận thức của nó. Thế Nam ngồi trên ghế sô pha nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại. Anh bất giác nhíu mày nhưng không nói gì, chỉ ném điện thoại sang một bên rồi ngã người về phía sau ghế nhắm mắt lại. Vợ anh lại đi đàn đúm ở đâu rồi, cô ta làm gì anh không quản miễn đừng làm nhục mặt anh ảnh hưởng đến nhà họ Hạ là được. Môi anh bất giác nhếch lên cười nhạt, không biết là cười vì chuyện gì. Ánh sáng trong phòng khách lờ mờ, chỉ thấy anh nằm ngửa ra sau ghế tay vắt lên trán dưỡng thần. ... Sáng nay, Thế Luân nói muốn đến đón cô đi thử váy cưới. Mới tờ mờ sáng hắn đã đập cửa kêu gào, khiến cho Hải Ân phải vùng dậy chạy ra. "Này...mới sáng sớm anh bị chó dại nào cắn vậy?" Vừa thấy mặt hắn, Hải Ân đã sồn sồn cả lên, đứng chống nạnh chỉ thiếu điều lao vào cấu xé hắn ra. Hắn đang chuẩn bị mở miệng chửi lại thì lao ra giữ Hải Ân lại, liếc xéo hắn rồi cười cười dỗ dành cô bạn của mình. "Thôi thôi...tao làm đồ ăn sáng cho mày rồi đó, vào đánh đăng rồi ra ăn kẻo nguội." Hải Ân bĩu môi, hừ hừ trong cổ rồi đáp. "Nể tình vợ anh yêu thương tôi nên tôi đéo thèm chấp nữa!" "Cô lần sau bớt làm khổ vợ tôi lại đi!" Hải Ân không đáp mà le lưỡi trừng mắt cười đểu rồi xoay người bước đi, thấy thế hắn liền chạy lại ôm chầm lấy cô thơm lên má cô một cái rồi cọ cọ vào hõm vai cô. Hắn hít lấy hít để hương thơm trên người cô rồi trầm giọng nói. "Nhớ em quá, mà con mụ Hải Ân ở đây anh chả làm ăn được gì." Cô cười cười, đẩy người hắn ra rồi nói. "Làm ăn cái khỉ, bớt nói bậy đi..." "Có chuẩn bữa sáng cho anh đó." Hai mắt hắn sáng rực lên, cười ngây ngốc ở đó một hồi rồi chạy lại ăn bữa sáng. Cô đúng là hiểu hắn, biết hắn hay vội nên chẳng thèm ăn sáng liền cất công chuẩn bị nữa. Hải Ân rửa mặt xong cũng đi ra dùng bữa sáng, nó ăn đúng nhanh thoáng cái liền xong khiến cho cô và hắn đều phải ngước mắt nhìn. Hắn chép miệng khinh bỉ nói. "Mẹ nó, cô làm như ai bỏ đói cô thế." "Mày ăn gì nhanh vậy?" "Sáng nay có hẹn với bên tòa soạn mà quên mất, tao đi trước. Hai vợ chồng chọn váy cưới xong nhớ chụp tao xem." Hải lấy vội giấy ăn lau miệng, hấp chạy đi. Cô không nhịn được mà bật cười, lắc đầu không nói gì. Chợt nhớ ra gì đó, liền hỏi hắn. "Mà sao thử áo cưới sớm thế? Mới gặp mặt hai bác hôm qua mà?" "Mẹ anh giục chứ anh có biết đâu, nhưng cũng hợp ý anh nên anh ừ luôn." Hắn vắt tay lên ghế, bộ dạng cà lơ phất phơ nhưng lại đẹp trai đến khó tả. Nghe hắn trả lời như thế cô cũng ậm ừ cho có rồi đem bát đĩa đi rửa sạch, nửa tiếng sau thì cùng hắn đến tiệm váy cưới. "Cô dâu đẹp quá..." Nhân viên trong quán không khỏi khen ngợi khi thấy cô mặc váy cưới bước ra. "Vợ tôi mà..." Hắn kiêu ngạo đáp. "Chú rể đẹp quá!" Lại là cô nhân viên. "Tôi biết!" Hắn đáp. "...." Ngày cưới được định vào một tháng sau, ba mẹ hắn bảo cô chỉ cần tới ngày là cưới thôi mọi việc đều do ông bà lo liệu sắp xếp. Nghĩ đến đây thôi cũng khiến cho cô cảm thấy hạnh phúc rồi, có một người chồng thương yêu hết mực lại có nhà chồng yêu quý bảo bọc mình thì còn gì bằng. Nhưng chung quy đó cũng là do cái phước đức mà mấy năm trước nhà cô cứu được người, bằng không đổi lại là người khác chắc cũng mệt mỏi lắm. ... Nam Diêu đến trưa mới quay trở về, trên người là bộ áo quần khác kín đáo hơn để che đi dấu vết mờ ám trên người mình. Lòng nó vừa sợ vừa vui sướng đến lạ, vừa về đến nhà đã nằm dài trên giường mà cười vui vẻ. Hôm nay Thế Nam không đi làm, anh từ phòng tắm bước ra thấy Nam Diêu nằm dài trên giường thì nhíu mày không vui hỏi. "Hôm qua em đi đâu?" Nam Diêu giật mình, ngồi bật dậy run run chột dạ trả lời. "Em...em đi chơi với bạn!" "Đi với bạn?" Thế Nam nheo mắt, nhìn nó như không tin. "Đúng vậy, anh không thì gọi Linh mà hỏi." Nam Diêu đáp, ánh mắt không dám nhìn thẳng vào người chồng mình. Thế Nam không biết cảm xúc trong lòng mình bây giờ là thế nào, dù sao cũng sống chung hơn nữa năm ít nhiều cũng có chút tình cảm. Đây vợ anh qua đêm ở bên ngoài cũng chẳng thèm gọi một tiếng giờ về lại trả lời thế kia càng khiến anh không vui. Anh nheo mắt, nguy hiểm nhìn Nam Diêu. "Tắm rửa đi, theo tôi đi gặp bạn." Nói đặng anh bước đến phía tủ áo quần, quay lưng lại với Nam Diêu. Cứ tưởng đến đây là hết không ngờ anh lại nói tiếp. "Nhắc cho cô nhớ, giờ cô là gái đã có chồng là dâu nhà họ Hạ nên mong cô làm gì cũng suy nghĩ đừng để mất mặt chúng tôi." Câu nói này đúng là đi vào lòng người nào đó khiến người đó ngồi không yên, như kẻ bị bắt quả ta vậy. Nam Diêu cười trừ, nó đứng dậy ôm lấy Thế Nam từ phía sau mà vuốt ve. "Em biết mà, anh đừng lo." Thế Nam gỡ cánh tay đừng làm loạn trên ngực mình của Nam Diêu ra rồi lạnh nhạt nói. "Biết là tốt, cô đi thay đồ đi."
Kiến Bạc lạnh lùng vuốt ve khuôn mặt cô, ánh mắt như thưởng thức một đồ lại là cặp mắt trợn lên đe dọa của Tiểu Niệm. Đáng tiếc, mắt cô ngoài cái xinh đẹp ra chẳng có lực sát thương nào. - Nhớ kĩ khoảng khắc thì thầm bên tai cô, hơi nóng phả vào mặt, Tiểu Niệm chưa kịp hết ngượng ngùng bờ môi đã bị phủ xuống. Giống hắn, bờ môi kia đầy đặn mà lạnh lẽo, không ngừng cắn buốt cô. Cô chống cự, nhất quyết không mở miệng, nhưng bàn tay chai sạn của hắn chui vào áo, cô lại nhịn không được hét cái gì đó, chen vào miệng, không ngừng cùng lưỡi cô dây dưa. Tiểu Niệm chưa từng trải qua chuyện này, trong miệng cô rất ngứa, lại tê tê khó chịu. cô muốn đẩy lưỡi hắn ra nhưng hoàn toàn không Tiểu Niệm bị còng sắt, một chân lại bị xích. chỉ còn lại một tay một chân không ngừng vũng vẫy. Cô bất lực, như một con cá nằm trên thớt mặc người ta định đoạt. không, cô không cam lòng! vì sao cô lại rơi vào hoàn cảnh này chứ? một người luôn kiêu ngạo như cô bao giờ lại bần cùng yếu ớt đến vậy?. Nước mắt khẽ rơi, Tiểu Niệm chợt nhớ đến một tháng trước, Khi cô chưa đến thế giới này. - - Tiểu Niệm, thế giới này sắp sụp đổ rồi, con mau đi nam nhân trung niên thân hình cao lớn khẽ đẩy Tiểu Niệm. Cô hai mắt đã đỏ lên, run rẩy cầm lấy tay hắn- ba... ba đi cùng con đi - Không được, anh rể cùng chị con đang bị bọn chúng tìm bắt. Ngoan, đợi ba tìm được họ rồi nhà chúng ta sẽ lại đoàn Lâm Kỳ khẽ hôn lên trán cô, đôi mắt hắn ướt đỏ. - Nhưng mà.....con đi rồi mọi người lấy cái gì để đi. Lời chưa nói tận miệng, cửa chính đã bị nổ nhóm người áo đen hùng hổ đi vào, dẫn đầu là chị gái cô, một thân đầy máu- Chị...Tiểu Niệm hét lên, cố dằng ra khỏi ba chạy lại cứu lấy chị. Nhưng Tiết Lâm Kì ôm cô rất chặt, hắn che mắt cô, lời nói kiên định bên tài cô thì thầm- con gái ngoan, bình tĩnh đi nào...- Nhưng còn chị....- Không sao, chị còn sống. Con nghe lời ta, rời đi, ta sẽ tìm cách cứu Tiểu Thường. - Không, con không đi, con ở lại với ba cứu chị, cứu anh điên cuồng lắc đầu, khuôn mặt nhỏ bé đầy nước mắt. - - Tiết Lâm Kỳ...Bất ngờ, xen vào hai người một giọng nói quen thuộc. Mắt Tiểu Niệm sáng lên- Anh rể....Nhưng rất nhanh cô đã trở nên ảm rể xuất hiện như thiên sứ của cô lại đang lạnh lùng đứng cùng bọn áo đen, tàn nhẫn giật tóc chị gái cô. Hóa ra, anh rể cô yêu quý lại là gián điệp.
Thật ồn ào a!Đầu đau quá, thân thể mệt mỏi!Tình Tình tỉnh lại từ trong cảm giác đau chưa từng có, cô cố gắng muốn mở mí mắt nặng trĩu, nhưng còn chưa mở mắt, cảm thấy toàn thân như bị vô số tuấn mã dẫm lên, vừa mỏi lại vừa đau, mà nơi tư mật nhất cũng truyền đến cảm giác đau đớn quái dịChính là cảm giác cổ quái đó, cô cố gắng mở mí mắt, cô không biết mình đã ngủ bao lâu, nếu không tại sao mí mắt lại cảm thấy đau như vậy, trong nháy mắt mở mắt ra, đập vào mắt là tấm kính thủy tinh trong suốt, dưới ánh đèn màu vàng nhạt, cứ như vậy xuất hiện trước mắt côNơi này là đâu?. Đầu óc hỗn loạn, không thể nào suy nghĩ được, cô khó chịu muốn cử động thân thể, lại phát hiện tay chân không nghe theo sự sai khiến của não bộ, bủn rủn đến mức cô không nhúc nhích được một chútChuyển động đỉnh đầu, cô nhẹ nhàng cử động ngón tay dưới tấm chăn tơ nháy mắt cô kinh hãi trừng lớn mắt, bởi vì ngón tay vừa chạm phải da thịt bóng loáng, không có vải vóc bao bọc khiến da thịt cùng da thịt tiếp xúc làm cho người ta cảm thấy sợ hãiBởi vì ngón tay cô vừa chạm phải bắp đùi của mình. Chịu đựng toàn thân khó chịu, tay của cô dò xét người mình…. Lúc này cô đang trần truồng ở một nơi xa lạXấu hổ, kinh ngạc, khổ sở, đủ loại tâm tình cứ như thế xộc thẳng lên đầu cô, làm cho toàn thân cô cứng ngắc, dùng sức hít sâu mấy hơi, muốn ép mình tỉnh táo lại, nhất định phải tỉnh táo lại một chút, suy nghĩ một chút. Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra, tại sao cô lại ở nơi này?. Tại sao lại không có mảnh vải che thân nằm ở nơi xa lạ ?Kí ức đêm qua giống như thủy triều ập đến“ Nhớ kĩ, bắt đầu từ bây giờ, tôi là người đàn ông của em, tôi tên là Mộ Dung Trần” Những lời này mạnh mẽ như búa đập vào trong đầu cô, để cho cô từ trong mớ suy nghĩ hỗn loạn bắt đầu sáng tỏ, hình ảnh thân thể dây dưa, tiếng thở dốc dồn dập còn có tiếng rên rỉ kiều mị, giống như nước chảy qua trong đầu côCô nghĩ tới, tối hôm qua mặc dù ý thức không rõ lắm, nhưng phần trí nhớ đó vẫn còn rõ lắm, cô nhớ mình với người đàn ông đó cả đêm triền miênĐúng vậy, là phóng túng suốt cả một đêm, vô số lần quấn quít. Hoàn toàn theo đuổi dục vọng của thân thể, cô giống như một dâm phụ không biết kiềm chế, cùng hắn thỏa thích trong bể dụcMột thanh âm thống khổ, nghẹn ngào, từ trong miệng cô tràn ra, rốt cuộc là tại sao, tại sao?. Tối qua cô chỉ tới tham gia bữa tiệc của Mộ Dung gia, sau đó cô ở trong vườn hoa gọi điện thoại cho Bách Lâm, mặc dù lại đụng phải người đàn ông kia, nhưng không phải cô đã chạy khỏi rồi sao?Tại sao có thể như vậy?. Cô chỉ uống một ly rượu trái cây do Tiết Tinh Tinh đưa thôi, sau đó bọn họ nói đỡ cô lên phòng của Mộ Dung Cầm nghỉ ngơi . Nhưng căn phòng này căn bản không giống phòng của con gái, lạnh lẽo mà cường ngạnh, căn bản là phòng của Mộ Dung TrầnBây giờ vừa tỉnh lại đã nằm trên giường của người đàn ông xa lạ, mất đi trinh tiết quan trọng nhất của người con gái, tại sao cô lại phụ lòng Dương Bách Lâm?. Tại sao có thể phụ người đàn ông trước giờ luôn cẩn thận, tỉ mỉ yêu thương sợ tổn thương đến cô?Nghĩ đến người đàn ông cô yêu, nước mắt cô không kiềm được chảy xuống, đau lòng vô hạn, nước mắt làm tóc ở dưới gối ướt đẫm. Cô cắn răng chịu đựng toàn thân đau đớn vén chăn lên, nhưng lễ phục của cô bị ném trên đất, cô chỉ có thể đắp chăn lên ngườiHai chân run run, vừa mới đứng thẳng trên thảm, hạ thể truyền đến cảm giác khác thường, cô cúi người xuống xem xét, một cỗ lại một cỗ nước đục từ giữa 2 chân cô nhiễu xuống đất từng giọt từng giọtLoại cảm giác nhục nhã này trước nay chưa từng có, giống như biển nhấn chìm cô hoàn toàn, thân thể cô nếu sau khi rửa sạch sẽ rất nhẹ nhàng, khoan khoái nhưng không ngờ còn có thứ từ trong thân thể chảy ra….. Cô thật sự không muốn sống. Cô thế nhưng cùng người đàn ông xa lạ dây dưa cả đêm, mà người đàn ông kia lại là người của nhà Mộ Dung?. Cô nên làm gì bây giờ?Lòng chua xót, thân thể mệt mỏi, tức giận, làm cho cô chưa đến chỗ để nhặt lễ phục thì cả người đã ngã trên mặt đấtHuhu… Ông trời tại sao lại không công bằng như vậy?. Tại sao lại đối xử với cô như vậy?. Toàn bộ trong sạch của cô đều bị phá hủy, cô làm sao để đối diện với người đàn ông cô yêu?Khi cô bọc thân mình trong chiếc chăn ngã xuống đất, vang lên tiếng rất khẽ, khiến cho Mộ Dung Trần vừa mới trở về nghe được. Cô tỉnh rồi?. Mộ Dung Trần sải bước đi vàoLại thấy cô gái vốn nên ngủ ở trên giường, bây giờ lại ngồi khóc trên măt đấtCô khóc, rất đau lòng, tiếng khóc tuyệ vọng, nước mắt rơi xuống đất, thanh âm rất khẽ nhưng khi truyền vào tai anh, anh nghe tim mình quặn thắtCô không phải giận anh chứ?. Giận anh đã cướp đi sự trong sạch của cô?“ Tình Tình….”Anh đến bên cạnh cô ngồi xổm xuống, muốn đưa tay bế cô lên giường, nhưng Tình Tình nghe giọng, ngẩng đầu lên. Là anh ta, thật sự là anh ta. Người đàn ông muốn đùa giỡn cô. Lần này, thế nhưng anh ta lại cường bạo cô"Anh . . . . . Tránh ra, không được đụng vào tôi. . . . . ." Tình Tình ko muốn nhìn thấy anh ta, cô muốn đi thật xa. Nhưng không dùng sức được, thân thể không nghe theo sự sai bảo của cô“ Tôi…. Chỉ muốn bế em về trên giường” Tay để bên người đã nắm chặt thành quyền. Đau lòng như vậy sao?. Là người phụ nữ của anh là một chuyện khó chịu như vậy sao?“ Tôi không muốn anh đụng vào tôi….. Cút ngay, cút ngay….. Đồ cầm thú” Đau lòng khiến cho Tình Tình không lựa lời nói, chỉ muốn rời khỏi người đàn ông này càng sớm càng tốtNơi nào có hắn, nơi đó làm cô sắp phát điên“ Cầm thú?” Vốn đau lòng, thương tiếc cô, nhưng khi nghe cô nói từ này, lửa giận trong lòng anh bốc lênĐưa tay, không để ý đến sự chống cự của cô., Mộ Dung Trần ôm thân thể nhỏ nhắn của cô lên, ném về trên giường“ Anh chính là….” Thân thể vốn yếu ớt, nay bị anh ta dùng sức ném một cái khiến khuôn mặt cô đều trắng bệch, liên tục nói đến thở gấp“ Tiết Tình Tình, cô nói ai là cầm thú?. Tối hôm qua, là người nào quấn lấy tôi?. Hả?. Đối với cô, làm tình với đàn ông một đêm, người đó trở thành cầm thú sao?”“ Bốp”Một bạt tay thanh thúy vang lên trong căn phòng yên tĩnh, Tình Tình cảm thấy sức lực toàn thân mình bị rút cạn, trong đầu trống rộng. Cô đánh người đàn ông khuôn mặt đang giận dữ. Nhìn bộ dáng cường tráng của hắn, nếu như một cái bạt tai cũng có thể đánh chết cô!Vậy cũng tốt! Chết tốt hơn! Xong hết mọi chuyện! Chỉ là, không thể gặp lại mẹ cùng em trai!Mộ Dung Trần không thể tin nhìn người phụ nữ rõ ràng sợ muốn chết ở trước mặt anh, lần đầu tiên trong đời bị ăn tát, còn là bị phụ nữ đánh, thì ra cô không phải là một con tiểu bạch thỏ ngoan ngoãn ! Mọi người kéo xuống cuối trang, click nhiệt tình, tối mình bonus thêm 1 chương
hắn cường bạo cô